Thiện Nguyện Thái Bình – Chuyến Đi Của Những Cảm Xúc Trọn Vẹn Nhất
Theo dõi Bệnh Viện Quân Dân 102 trênVào ngày 17/09 vừa qua, đoàn công tác của bệnh viện Quân dân 102 đã có chuyến từ thiện đáng nhớ, thăm hỏi và tặng quà những gia cảnh khó khăn tại tỉnh Thái Bình.
Khởi hành từ sáng sớm tinh mơ tại Hà Nội, chiếc xe 7 chỗ chở theo những phần quà cùng đoàn công tác đại diện cho tập thể Bệnh viện Quân dân 102 với mong muốn mang đến cho những mảnh đời có hoàn cảnh khó khăn sự ấm áp, sẻ chia ở vùng đất Thái Bình.
Ở vùng quê khó khăn này, chúng tôi nhận ra có rất ít sự hiện diện của những người trẻ, đa số là người già và trẻ em. Đau lòng nhất là những cụ già neo đơn phải sống một mình không con cháu trong những mái nhà đơn sơ, lụp xụp, chỉ biết trông cậy vào lòng tốt của những người hàng xóm láng giềng.
Đầu tiên, chúng tôi đến thăm cụ Lượt. Sau một quãng đi bộ vào ngõ hẻm là một căn nhà cũ lụp xụp. Chúng tôi nhận được sự tiếp đón của cụ Lượt cùng cô con gái, cụ bước từng bước chậm và mời nhóm chúng tôi vào nhà. Khi nói chuyện chúng tôi mới nhận ra đôi mắt của cụ nhập nhòe, mờ hẳn vì tuổi già. Ngước nhìn lên là mái ngói đã hỏng cùng những tia nắng chiếu xuyên qua kẽ dột, cụ kể rằng những hôm mưa to, cụ phải chạy sang nhà hàng xóm trú nhờ.
Lấy chồng sớm, cụ Lượt tần tảo mò cua bắt ốc nuôi chồng ăn học từ hồi lớp 7. Sau này chồng cụ chẳng may chết vì bom đạn chiến tranh, nhà chồng cũng không còn cưu mang hai mẹ con. Cụ phải mò cua bắt ốc nuôi con một mình. Người con gái cũng chỉ học hết lớp 7 rồi lấy chồng xa. Hôm nay biết được đoàn chúng tôi tới thăm chị cũng cố gắng đạp xe hơn 20km đường dài về với mẹ. Gia cảnh chị cũng nhiều vất vả chưa thể lo lắng chăm sóc chu đáo cho mẹ già.
Giữa trưa đứng bóng, chúng tôi đến thăm nhà cụ Mai. Ngôi nhà chỉ vỏn vẹn 4 bức tường bê tông, vào trong căn phòng cảm giác ngột ngạt nóng bức hơn hẳn. Ngôi nhà này cụ được một người dân tốt bụng để lại. Cụ già yếu ớt lưng còng mời chúng tôi vào nhà ngồi nói chuyện tâm sự hỏi han.
Nhà cụ Lý là địa điểm ghé thăm tiếp theo của chúng tôi. Cụ Lý bước đi vẫn còn khá nhanh nhẹn, bước ra chào đón chúng tôi từ mái nhà tranh lụp xụp. Cụ bị lãng tai nặng, tuy câu chuyện của chúng tôi không kéo dài vì lúc này đã xế chiều nhưng cụ không ngừng cảm ơn chúng tôi, bàn tay luôn níu lấy và giữ chúng tôi ở lại chơi. Dường như sự cô đơn của tuổi già đã vơi đi rất nhiều khi lâu lắm rồi cụ mới có người ghé thăm như thế.
Khi những tia nắng cuối chiều đã tắt hẳn, chúng tôi tìm đến một mái nhà xa xôi nhất tại thôn Đại Hải, Kiến Xương. Ở đây, chúng tôi phát hiện sự tồn tại của 3 trái tim vàng.
Gia đình chị Ngoan thuộc diện hộ nghèo khó khăn. Cha chị mất sớm bởi chiến tranh đạn bỏ lại người vợ cùng đàn con thơ. Trước khi đi, ông căn dặn con gái lớn, thay cha chăm sóc mẹ và các em. Người thiếu nữ năm ấy, giờ đã 56 tuổi. Chị vẫn giữ lời hứa với cha mình, tận tụy hi sinh, không lập gia đình, một mình lo toan cho mẹ già và đàn em.
Ở cái tuổi đã ngoài ngũ tuần ấy, gánh nặng gia đình, cuộc sống mưu sinh như nặng trĩu hơn trên đôi vai người chị cả, khi bệnh tật, khó khăn cứ đeo bám các thành viên trong gia đình.
Người mẹ già yếu với căn bệnh xương khớp, huyết áp cao, men gan cao… Người em trai út bị suy tim độ 3. Bản thân chị Ngoan hàng ngày cũng bị cơn đau dạ dày, sỏi thận hành hạ. Những người em khác trong nhà đều có cuộc sống mới, nhưng hoàn cảnh cũng không kém phần vất vả.
Ngồi tâm sự với cụ Chắt và chị Ngoan, được nghe kể lại những khó khăn vất vả trong cuộc sống. Chúng tôi đã bắt gặp những giọt nước mắt của chị Ngoan và cụ Chắt. Đó là những giọt nước mắt tủi thân, bất lực trước nghịch cảnh. Lắng nghe câu chuyện của gia đình chị Ngoan, đoàn công tác chúng tôi không khỏi xót xa, xúc động trước những mảnh đời bất hạnh ấy.
Bên cạnh đó, đoàn công tác chúng tôi cũng đã nhận được sự tiếp đón nhiệt tình của anh chị cán bộ và người dân nơi đây. Đó là sự nồng hậu đặc trưng của những con người quê lúa Thái Bình này. Sau những niềm vui, chia sẻ mà người nhận có được, những chuyến đi thiện nguyện còn mang đến cho đoàn công tác chúng tôi nhiều điều giá trị. Đó không chỉ là những trải nghiệm khi đặt chân đến những vùng đất mới mà đó còn là ý nghĩa về sự ấm áp, đồng cảm, sẻ chia khi được cho đi nhiều hơn.
Đặc biệt, trong sự kiện Lễ công bố Thương hiệu CTCP Bệnh viện Quân dân 102 vào ngày 27/09, với mong muốn, hy vọng có thể chia sẻ, động viên, hỗ trợ cho những hoàn cảnh khó khăn, Bệnh viện Quân dân 102 đã dành 2 gói quà tặng, tài trợ chi phí khám trị giá 35 triệu đồng cho hai trường hợp người bệnh có hoàn cảnh khó khăn đó là: chị Đỗ Thị Ngoan – ở Đại Hải, Tây Sơn, Kiến Xương, Thái Bình và cụ Vũ Thị Lượt – thôn Hoa Nam, xã Tây Sơn, Kiến Xương, Thái Bình.
Cập nhật - 5:12 Chiều , 11/05/2023
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!